07/11/2021, 20:34
- https://sp.zalo.me/plugins/share?dev=null&color=blue&oaid=579745863508352884&href=https%3A%2F%2Fvietbao.vn%2Fhau-ly-hon-me-chong-mang-1-ty-den-den-bu-tuoi-thanh-xuan-thu-ba-xin-lai-du-cam-dong-nhung-toi-van-tu-choi-287682.html&layout=icon-text&customize=true&callback=null&id=f569adae-4198-4c97-9db6-1d2e003189e1&domain=vietbao.vn&android=false&ios=false
Từ chối món quà mẹ chồng cũ đưa, tôi không muốn nhận tiền để đổi lại một yêu cầu.
Yêu nhau sâu đậm rồi kết hôn, mối tình của tôi và chồng chẳng ai nghĩ là sẽ đứt gánh sau 15 năm gắn bó. Vậy mà theo thời gian, lòng người thay đổi, mọi thứ cũng đi vào ngõ cụt. Chồng chủ động ly hôn tôi, anh xin tôi chấm dứt cuộc hôn nhân này từ 1 năm trước. Vì không chấp nhận chuyện này, tôi không ký đơn cho đến ngày tôi tận mắt chứng kiến anh qua lại cùng người có danh xưng là “bạn thân tôi”.
Bao nhiêu uất hận, cay đắng dồn nén tôi quyết định chấm dứt tất cả. Hai đứa con, tôi nuôi đứa út, chồng nuôi đứa lớn. Tôi chấp nhận ly hôn không phải nhường chồng, chịu thua anh. Đơn giản tôi nghĩ anh không xứng đáng là chồng tôi nữa, trước đây tôi cứ nghĩ anh hết yêu tôi do tôi chưa khiến anh hạnh phúc nên cố gắng níu kéo. Nhưng tôi đã lầm, tôi càng chịu đựng càng tệ hại hơn. Chia tay khi các con đã lớn, chúng nó cũng đủ hiểu bố mẹ ly hôn là sẽ thế nào. Chồng thì thở dài không nói gì, bố mẹ chồng cứ nhìn theo mẹ con tôi khóc, trách móc con trai không biết gìn giữ tổ ấm.
Sau 15 năm làm vợ người ta, ngày ra đi anh trả cho tôi 1 đứa con với 100 triệu để mẹ con tôi ra ngoài thuê nhà ở. Anh nói thẳng sẽ không hỗ trợ gì tôi vì còn kết hôn với người mới, không thể lo cho hai người phụ nữ được. Tôi cười khẩy trả lại số tiền đó, kéo con đi dù lòng có chút rối bời.
Chồng cũ vội lấy vợ như vậy, tôi cũng chẳng can thiệp. Chỉ thương con trai lớn ở với mẹ kế có sống được không, hy vọng ông bà nội sẽ bảo vệ, che chở cho nó. Con vẫn ở cùng nhà với ông bà nên tôi cũng yên tâm. Ra đi tay trắng, 15 năm thanh xuân trôi qua đầy luyến tiếc, tôi thở dài cho qua tất cả và làm lại cuộc đời.
Những tưởng chia tay với chồng là hết, vậy mà ly hôn được 2 tuần, mẹ chồng cũ tìm đến nhà tôi. Bà mua đủ thứ đồ từ thực phẩm, đồ dùng, quần áo cho 2 mẹ con tôi vì sợ mới ra ngoài ở thiếu thốn, kinh tế lại không có. Bà dúi vào tay tôi chiếc thẻ ngân hàng 500 triệu rồi gạt nước mắt dặn dò:
“Đây là tiền tiết kiệm bố mẹ cho mẹ con con. Coi như đây là đền bù tuổi thanh xuân của con ở nhà chồng, con cầm lấy để 2 mẹ con con đỡ vất vả. Mẹ chỉ xin con 1 điều, hãy để bố mẹ vẫn là bố mẹ chồng con, quan tâm mẹ con con. Con chấm dứt với chồng, đừng chấm dứt với bố mẹ”.
Từ chối món quà mẹ chồng cũ đưa, tôi tâm sự, an ủi bà nên chấp nhận sự thật tôi không còn là con dâu của mẹ nữa. Tính tôi dứt khoát, chia tay là hết, không còn vương vấn gì cả. Ông bà có tốt, có thương tôi, tôi biết để đấy chứ không có ý định coi họ là người nhà nữa vì thật khó cho tôi.
Khước từ tấm lòng của mẹ chồng cũ, bà buồn rầu nói tôi cố chấp. Dù chúng tôi có ly hôn, tôi vẫn là con dâu bà, bà chỉ có 1 đứa con dâu duy nhất là tôi. Con trai bà không nghe lời bà đành chịu, thứ bà tiếc duy là tôi, bà không muốn thấy mẹ con tôi khổ sở.
Quả thật, 15 năm làm dâu mẹ, tôi chưa bao giờ khó chịu với mẹ điều gì, bà tốt với tôi thậm chí còn hơn cả mẹ đẻ. Nhưng tính tôi không thích lằng nhằng, thà phũ phàng để mọi thứ dứt khoát còn hơn vẫn thân thiết với nhà chồng cũ rồi sau này khó cho cả đôi bên.